Tên tiếng Nhật: Mitsubachi To Enrai
Tác giả: Riku Onda
Năm xuất bản: 2016 – Xuất bản tại Việt Nam: 2022
Dịch giả: Đỗ Nguyên
Nhà xuất bản và đơn vị bảo trợ: Huy Hoàng Book, Nhà Xuất Bản Phụ Nữ Việt Nam
Giá bìa: 280.000
Nơi mua: Mình mua trên Tiki, mọi người có thể mua ở nơi khác cũng ok cả ah.
I. THÔNG TIN CHUNG VÀ ĐÁNH GIÁ
– Cách trình bày: sách in đẹp, chữ to rõ ràng, không có lỗi chính tả. Dịch thuật ổn, đọc không thấy trúc trắc, có một hai từ lâu rồi mới thấy nên nếu mọi người thấy từ nào lạ thì cứ tra từ điển thôi. :”>
– Thể loại: Sách này viết về một cuộc thi Piano và chủ yếu là xoay quanh bốn nhân vật chính, miêu tả dòng suy nghĩ và những bài biểu diễn của họ trong suốt cuộc thi.
– Thông tin tham khảo cần chuẩn bị trước khi đọc? Một playlist chứa toàn bộ các bài được đề cập trong sách.
Vì thí sinh trong truyện là do tác giả tạo nên, nhưng nhạc mà họ chơi là hàng thật, nên là bạn cần hẳn một playlist nhạc để nghe trong suốt quá trình đọc để tưởng tượng và hình dung cho dễ.
Còn nếu không nghe playlist thì bạn sẽ giống như mình, đọc “điếc”, biết tên bài nhạc thế thôi chứ không tưởng tượng được nó như thế nào, điều này đồng nghĩa với việc giá trị quyển sách đã giảm đi 40% vì cái sự “điếc” của chúng ta.
Mình nghĩ đây vừa là điểm mạnh cũng vừa là điểm trừ của quyển sách này, nội dung không khó hiểu nhưng về mặt “kỹ thuật” thì khá là khiến mình chùn bước.
Muốn hiểu và hình dung cho đủ, có lẽ phải cần một thời gian rất dài để nghe hết playlist đã, sau đó mới quay lại thì sẽ cho ra cảm nhận khác hơn.
Và chị google đã giúp mình tìm ra chiếc playlist đó nên mình sẽ để link cho các bạn dưới cmt nhen.
II. CẢM NHẬN CỦA MÌNH
Ban đầu, quyển sách này được đăng trên báo dưới dạng chương, trong vòng 7 năm trời, với 71 kì. Và sau đó được tổng hợp lại và xuất bản thành sách. Trong quá trình dựng ý tưởng và viết thì tác giả cùng biên tập viên của mình đã đến nghe cuộc thi Hamamastsu, tức Hama Con, một cuộc thi piano được tổ chức 3 năm một lần.
Cho đến khi sách được xuất bản thì họ đã đi tổng cộng 4 lần Hama Con và nghe hết tất cả các bài biểu diễn trong vòng 2 tuần của cuộc thi. Nói để biết rằng quyển sách này chứa rất nhiều tâm huyết, sự đầu tư và cảm nhận của Riku Onda về âm nhạc, và chúng ta sẽ cảm nhận được sự nhiệt thành mà dịu dàng này của bà trong toàn bộ câu chuyện.
Lời khuyên của mình dành cho các bạn khi đọc quyển này là hãy ráng “cầm cự” cho qua được 100 trang đầu tiên. ¼ đầu sách thật sự có chút khô khan, khó hình dung và nhân vật xuất hiện nhiều nhưng lại chỉ được nói lướt lướt qua khiến ta chưa kịp hình dung thì đã xuất hiện một người mới. Sau khi qua được thử thách này thì tin mình đi, phía sau cực kì lôi cuốn.
Ừm, nói chung là, nó giống như nghệ thuật nói chung vậy, có nhiều thứ ta sẽ yêu từ cái nhìn đầu tiên, có nhiều thứ khác cần một thời gian thẩm thấu để tiếp cận.
Bốn nhân vật chính trong truyện là bốn kiểu người thiên phú mà chúng ta đã từng gặp gỡ ở đâu đó trong bước đường theo dõi những ai làm nghệ thuật: nhân vật chính Kazama Jin, một cậu bé thiên tài được nuôi dưỡng ở “bên ngoài” môi trường nghệ thuật. Một Masaru tài năng thiên bẩm được rèn luyện kỹ càng.
Một Eiden Aya, cũng là thiên tài, nhưng mắc phải hội chứng cháy sạch (burn out), thứ đã tiêu diệt rất nhiều người được cho là thiên tài khác vì đã không thể nào thoát được cái tôi khép kín của bản thân . Một Akashi nhiệt thành với âm nhạc, nhưng không theo con đường vì lý do cuộc đời.
Bốn người này gặp nhau trong một cuộc thi, thổi hồn vào những bài biểu diễn xuất thần khiến cho khán giả được chứng kiến những kì cảnh bằng âm nhạc. Và cũng từ đó, họ tìm được những thứ mình còn thiếu sót, hoàn chỉnh nó, để được một cái tôi tốt đẹp và nhiệt thành với âm nhạc cổ điển hơn.
Mình nghĩ những người làm nghệ thuật, đặc biệt là về âm nhạc sẽ cảm thấy có nhiều kết nối với quyển sách này. Có nhiều đoạn tư duy mà mình phải khựng lại đọc thật chậm, để cảm nhận được nó nhiều hơn dù chỉ một chút.
Mình rất thích đoạn này:
“Bằng đấy con người đã tin tưởng vào nghề nghiệp mình đã lựa chọn để sản sinh ra thứ âm nhạc này.
Anh chợt thấy sợ hãi.
Nghệ sĩ là nghề nghiệp như thế nào..họ dùng nó làm kế sinh nhai như thế nào.
Kế sinh nhai, nói nghe dễ dàng quá. Đó chính là cái nghiệp nuôi sống ta. Không phải chỉ đề lấp đầy dạ dày và chẳng lưu lại dấu vết gì khác. Một khi ta dùng cả cuộc đời mình để theo đuổi, ta sẽ dùng chữ “nghiệp” để nói về nó. Bằng ấy con người như vậy đang ở nơi này. Mà không chỉ mỗi mình bọn họ, bên ngoài hội trường này, trong thành phố này và trên khắp thế giới này đều tồn tại những người như vậy…
Akashi thấy lòng mình thật lạ.
Mình đã chọn đi một con đường chông gai đến mức nào.
Sống lưng anh lạnh toát, hơi thở khó nhọc hơn.
Nhưng mình đã lỡ chọn con đường đó mất rồi. Hơn nữa, con đường càng khó đi lại càng ngập tràn niềm vui không gì sánh nổi.”
Có nhiều đoạn nói về âm nhạc và cảm nhận của nhân vật về âm nhạc rất hay, nếu mọi người đọc thì mới tự mình thấm thía được.
Điểm cộng của quyển sách này chính là về dịch thuật, mình nghĩ, nó có thể được dịch tốt hơn nữa thì sẽ tốt nhưng thế này cũng đã là quá đủ tốt rồi. Tác giả đã dùng rất nhiều ngôn từ để diễn tả âm nhạc, giai điệu, và hình ảnh hiện lên trong các đoạn nhạc.
Thật sự mà nói, cái này rất khó để hình dung, cũng rất khó để “nghe” được. Nhưng bằng cách diễn dịch của tác giả và dịch giả, ở một phần cơ bản nào đó, dù là có đọc “điếc” thiệt, nhưng mình vẫn có thể “nghe” và chiêm ngưỡng được đôi chút của sự thần diệu này.
Nên là nếu có thể, mình sẽ nghe những bài có trong sách, và quay lại đọc một lần nữa không chừng.
Trên đây là toàn bộ review.